– Bẩm ông…
Hiệp ngoái đầu ra. Đó là thằng Bản, đầy tớ nhà bà Hưng Phú. Nó chắp tay, đứng tận gần chỗ cửa…
– Gì thế, anh?
– Bẩm ông, ông con bảo con lên xem ông dậy chưa, mời ông xuống phòng khách xơi nước ạ!
– Ông về bao giờ thế?
Hiệp cố lộ vẻ sửng sốt trong đôi mắt và trong giọng nói.
– Bẩm ông, ông con về từ lúc mười hai giờ kia ạ. Ông con tắm xong, định lên chào ông nhưng bà con bảo: Ông còn ngủ ạ.
Continue reading